[GÓC REVIEW] Review Phim: "IN TIME - Thời Khắc Sinh Tử"

"Ngày đi, tháng chạy, năm bay.
Thời gian nước chảy, chẳng quay được về."

     Đây là một câu ngạn ngữ Nga mà mình đọc được và cảm thấy thấy thấm thía về khái niệm thời gian. Chúng ta cũng hay thường nói "Thời qua đi không thể quay trở lại được", như vậy giá trị của thời gian là vô giá. Và cũng từ một bộ phim, thời gian không chỉ là thứ trôi qua hằng ngày mà chúng ta vẫn thường thấy trên đồng hồ, mà nó còn là thời gian sinh tử của một con người, là đơn vị tiền tệ để trao đổi trong xã hội. Bộ phim mình muốn giới thiệu hôm nay là "IN TIME" (link phim)


Tóm Tắt Phim:

     Will Salas, một công dân của một tương lai không thể giải thích được hoặc một thế giới song song (các bộ và trang phục tương đối hiện đại), người thấy mình đang chạy trái với luật pháp. Trong thế giới này, kỹ thuật di truyền đã được sử dụng để tắt đồng hồ sinh học của mọi người ở tuổi 25. Tại thời điểm này, họ chỉ còn một năm để sống, nhưng họ có thể làm việc hoặc thực hiện các giao dịch để kiếm thêm, hoặc phạm tội. Giới hạn 25 năm có tác động gây tò mò khi khiến tất cả mọi người đều ở độ tuổi gần như tương đương nhau, điều này có nghĩa là Olivia Wilde gợi cảm trong vai mẹ của Will.



     Một ngày nọ, Will có cuộc trò chuyện với một người đàn ông khó tính tên là Henry Hamilton (Matt Bomer), người này giải thích rằng anh ta đã 100 tuổi và có một thế kỷ nữa trong ngân hàng. Anh chán sống rồi. 

     Cuộc trò chuyện của họ kéo dài theo chiều sâu của triết học, cho đến khi cả hai chìm vào giấc ngủ. Will thức dậy với chiếc đồng hồ đeo tay thêm một thế kỷ và nhìn ra cửa sổ để thấy Henry đang chuẩn bị nhảy khỏi một cây cầu. Anh ta chạy đến để ngăn anh ta lại, đã quá muộn và bị camera an ninh ghi lại, khiến anh ta trở thành nghi phạm trong cái chết của người đàn ông.


     Cốt truyện bây giờ đan xen Sylvia Weis (Amanda Seyfried), con gái của người đàn ông giàu nhất thế giới, Philippe Weis (Vincent Kartheiser), người có vô số thế kỷ trên chiếc đồng hồ của mình và về cơ bản là bất tử.

Nhận Xét Đánh Giá:

     Bộ Phim đã dàn dựng lên một thế giới khi con người có thể sở hữu và kiểm soát thời gian sống, có thể lấy hoặc trao đổi, và tất cả tự nhiên nó trở thành một đồng tiền mạnh mẽ có thể được sử dụng để mua những thứ mà chúng ta muốn, thời gian mỗi người có sẵn 25 năm, sau đó, bạn phải làm việc để được phát lương - thời gian để sống, đó là hoàn cảnh của phim. Mặc dù bạn được trả lại là gì đi nữa, thì xã hội luôn tồn tại một cách giàu có - nghèo, đó là quy luật tất yếu của cuộc sống, người nghèo có thể chết bất cứ lúc nào, còn người giàu có thể chết ; có người sở hữu chỉ vài ba ngày hoặc vài tháng hoặc vài năm, người giàu có thể nắm trong tay hàng trăm năm hoặc hàng ngàn năm.


     Người giàu họ có vô số thời gian để sống, còn những con người ở khu ổ chuột nghèo nàn, họ phải quần quật làm việc ngày đêm không dừng để kiếm từng phút để sống leo lắt qua ngày. Những người giàu có hơn họ lại càng chèn ép, cắt giảm thời gian cho đi.

    Những thứ ngày nay chúng ta mua như xe, điện thoại, máy tính,... đều là từ tiền, và cũng từ chính những thời gian bạn bỏ ra để làm việc rồi tích góp. Việc này cũng tương tự bạn đang bỏ ra thời gian của mình để mua những thứ đó và tiền chỉ là thứ trung gian cho việc trao đổi đó.


     Mặc dù bộ phim có đặt trên cái nền giả tưởng nhưng nội dung của nó đều rất thực tế, những kẻ cực kỳ giàu có đang bóc lột thời gian và sự sống của đa số con người một cách tàn bạo, ta bảo họ bóc lột sức lao động, đó chỉ là bề nổi, cái họ đang bốc lột chính là sự sống của người khác. Như bộ phim, họ sẽ đưa ra lý lẽ rằng chỉ có cách đó mới ngăn xã hội này không sụp đổ, phải có người chết để cả loài người được sống, vì thế giới này không thể gánh nỗi tất cả mọi người, đó không phải lý do, lý do chính yếu nhất chính là lòng tham và sự ích kỷ.

Và bài review của mình đến đây là kết thúc.


CẢM ƠN CÁC BẠN ĐÃ THEO DÕI

TẠM BIỆT VÀ HẸN GẶP CÁC BẠN Ở BLOG SAU

3 Nhận xét

  1. uay, lan dau tien minh doc blog ma cam thay y nghia va sau sac den nhu vay.Ban blog viet bai 10d khong co j de che,khuyen ban nen di thi viet blog

    Trả lờiXóa
Mới hơn Cũ hơn